Truyện quan âm thị kính

Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam
Lời dẫn cùng một tác giả thực chất truyện cổ tích Lai kế hoạch truyện cổ tích Truyện cổ nước ta qua những thời đại kho báu truyện cổ tích nước ta Sự tích dưa hấu Sự tích trầu, cau cùng vôi Sự tích trái sầu riêng Sự tích cây tiết dụ Sự tích chim hít cô Sự tích chim tu hụ Sự tích chim quốc Sự tích chim năm-trâu-sáu-cột với chim bắt-cô-trói-cột Sự tích chim gà gô Sự tích nhỏ nhái Sự tích bé muỗi Sự tích bé khỉ Sự tích cá he Sự tích nhỏ sam Sự tích nhỏ dã tràng cội tích bộ lông quạ và bộ lông công gốc tích giờ kêu của vạc, cộ, dủ dỉ, đa đa và loài chuột Gốc tích mẫu nốt dưới cổ bé trâu Sự tích mẫu chân sau con chó Sự tích chiếc chổi Sự tích ông đầu rau xanh Sự tích ông bình vôi Sự tích cây nêu ngày Tết gốc tích bánh chưng và bánh dày gốc tích ruộng thác đao tốt là truyện Lệ Phụng phát âm Sự tích hồ hoàn kiếm Sự tích hồ tía bể Sự tích đầm Nhất dạ cùng bãi tự nhiên Sự tích váy đầm mực Sự tích sông nhà Bè xuất xắc là truyện Thủ Huồn nguyên nhân sông đánh Lịch cùng sông Thiên Phù không lớn lại? Sự tích đá Vọng phu Sự tích đá Bà rầu Sự tích thành Lồi Sự tích núi năm giới Thạch Sùng không đủ mẻ kho hay là sự việc tích nhỏ mối Bò mập bò nhỏ xíu Nữ hành giành bội bạc Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non Bụng có tác dụng dạ chịu đựng hay là truyện thầy hít Đọc kho báu truyện cổ tích nước ta tập II của Nguyễn Đổng chi Đồng tiền Vạn kế hoạch Của thiên trả địa Nợ tình chưa trả mang đến ai, Khối tình có xuống tuyền đài chưa tan Nợ như Chúa Chổm Hồn Trương Ba, domain authority hàng giết Sinh bé rồi new sinh cha, sinh con cháu giữ bên rồi bắt đầu sinh ông Con vk khôn đem thằng ông chồng dại như hoa lá lài cấm kho bãi cứt trâu cứu vớt vật đồ trả ơn cứu nhân nhân trả oán thù Đứa bé trời tiến công hay là truyện Tiếc con gà chôn mẹ Giết chó khuyên răn chồng bố mẹ nuôi nhỏ bể hồ lai láng, bé nuôi cha mẹ kể tháng đề cập ngày không đỗ ông nghè đã đe hàng tổng Dì bắt buộc thằng bị tiêu diệt trôi, còn tôi đề xuất đôi sấu sành chiếc kiến mày kiện củ khoai Vận khứ hoài đánh năng trí tử, thời lai bạch thủy khả thôi sinh Trinh phụ hai chồng Kiện ngành đa To đầu cơ mà dại, nhỏ tuổi dái cơ mà khôn Nhân tham tài nhi tử, điểu tham thực nhi vong dối trá như Cuội Của trời trời lại lấy đi, giương hai con mắt ếch làm chi được trời hai ông tướng mạo Đá Rãi Lê Như Hổ phái mạnh Lía bằng hữu sinh năm bốn anh tài vĩ đại đúc chuông hay là sự việc tích trâu vàng hồ tây Thạch sanh Đại vương vãi Hai xuất xắc là truyện thịt thuồng luồng Ông Ồ Âm dương giao chiến Yết Kiêu Lý Ông Trọng hay là sự tích Thánh Chèm Bảy Giao, Chín Quỳ fan ả đảo với giặc Minh Bợm lại chạm mặt bợm xuất xắc bợm già mắc bả cò ke Quận Gió nhỏ mối làm bệnh Bùi rứa Hổ Em nhỏ xíu thông minh Trạng thánh thiện Thần giữ lại của Kẻ trộm dạy dỗ học trò bé mụ Lường nhỏ sáo với phú trưởng giả nhỏ gà và nhỏ hổ bé thỏ và bé hổ Mưu nhỏ thỏ Bợm già mắc bả hay là mưu trí lũ bà Gái ngoan dạy ông xã Bà khủng đười ươi bé chó, nhỏ mèo và anh chàng nghèo khổ người họ Liêu cùng Diêm Vương kho báu truyện cổ tích nước ta của Nguyễn Đổng đưa ra Cố Ghép Ông nam Cường ráng Bu Quận He Hầu sản xuất Lê Lợi Lê Văn Khôi cha Vành Hai nàng tiểu thư nhà Trần bà xã ba Cai Vàng người thợ mộc nam Hoa Người nô lệ và người móc túi Ba đại trượng phu thiện nghệ chàng ngốc được kiện Người lũ bà bị vu vạ Tra tấn hòn đá Nguyễn Khoa Đăng sợi bấc tìm thấy thủ phạm Phân xử tài tình Người bọn bà bặt tăm Tinh con chuột Hà Ô Lôi Miếng trầu kỳ diệu Tú Uyên Nợ duyên vào mộng từ Đạo Hạnh hay là sự việc tích Thánh Láng quý ông đốn củi và nhỏ tinh bạn thợ đúc với anh học nghề Sự tích đình thôn Đa Hòa con chim khách màu nhiệm Cây tre trăm đốt người lấy cóc Cây thuốc cải tử trả sinh hay là sự việc tích thằng Cuội cung trăng Lấy ông xã dê người lấy ếch Sự tích cồn Từ Thức bạn học trò và cha con quỷ Hai cô bé và viên bướu bạn hóa dế Thánh Gióng Ai cài hành tôi giỏi là chai nước suối thần bạn dân nghèo với Ngọc hoàng kho báu truyện cổ tích nước ta của Nguyễn Đổng chi Sự tích công chúa Liễu Hạnh fan thợ săn cùng mụ chằng quan Triều xuất xắc là dòng áo tàng hình Miêu thần hay là việc tích loài chuột và mèo nhỏ cóc liếm nước mưa Thầy cứu vãn trò Hai bé cò và bé rùa cô nàng lấy ck hoàng tử fan dì ghẻ ác nghiệt hay là sự tích con dế có tác dụng ơn hóa sợ hãi Huyền Quang hủy hoại mãng xà gần cạnh Hải Tam với Tứ Bính và Đinh Hà rầm hà rộc rạc Ông già bọn họ Lê Tấm Cám Phạm Nhĩ con ma phục thù Rắn báo oán Rạch đùi che ngọc tín đồ học trò và con hổ Sự tích đền rồng Cờn Quân tử ác độc đại vương vãi Mũi nhiều năm Bốn cô bé muốn lấy ông chồng hoàng tử Ông nhiều năm ông Cộc hay là sự tích thần sông Kỳ-cùng Sự tích tháp Báo ân vụ kiện tụng châu chấu Bà ong chúa anh chàng họ Đào Duyên nợ tái sinh Mỵ Châu - Trọng Thủy tuyệt là truyện nỏ thần cô nàng con thần Nước mê nam nhi đánh cá quan tiền âm Thị Kính Sự tích bãi ông nguyễn nam Bán tóc đãi các bạn Trọng nghĩa coi thường tài Ả Chức đại trượng phu Ngưu bốn người các bạn Người cưới ma bà xã chàng Trương Sự tích khăn tang Ngậm ngải tìm trầm hay là sự việc tích núi mẫu tử chiếc vết đỏ trên má công nương nam nhi ngốc học khôn cảm giác của chàng trai ngốc tuyệt la tuân theo vợ dặn Thịt con gà thuốc ông xã Hòa thượng và bạn thợ giày Hai đồng đội và con chó đá cánh mày râu rể thong manh khiến cho công chúa nói được Rủ nhau đi kiếm mật ong cô nàng lừa thày sãi, buôn bản trưởng với ông quan huyện Thầy lang vạn bất đắc dĩ Giận tao mày ở với ai tuyệt là truyện phụng hoàng đất cái chết của tư ông sư nhị bảy mười tía Về kho báu truyện cổ tích việt nam Đặc điểm của truyện cổ tích việt nam / 1 Đặc điểm của truyện cổ tích vn / 2 Đặc điểm của truyện cổ tích việt nam / 3 Đặc điểm của truyện cổ tích vn / 4 demo tìm nguồn gốc truyện cổ tích vn Lời sau sách Báo cùng tạp chí kho tàng truyện cổ tích nước ta từ bình diện một công trình phân tích Nhà cổ tích học Nguyễn Đổng bỏ ra với bộ kho tàng truyện cổ tích vn Một vài ký kết ức về anh tôi Bảng tra cứu vớt tên truyện kho tàng truyện cổ tích vnNgày xửa ngày xưa, bao gồm một người trải đã các kiếp, kiếp nào từ bé xíu đến mập cũng duy trì mình đức hạnh cùng thành bậc chân tu. Cứ luân hồi đưa kiếp vậy nên liên tiếp nối chín lần, nhưng không kiếp như thế nào được thành Phật.
Bạn đang xem: Truyện quan âm thị kính
Đến kiếp vật dụng mười, bạn này được thác sinh sinh hoạt nước Cao-ly làm đàn bà ở một công ty họ Mãng, mang tên là Thị Kính. Nàng dường như người đầy đặn, mặt mũi dễ coi, tính cách điềm đạm. Phệ lên, con gái thờ phụ huynh hết lòng, vấn đề nhà việc cửa quan tâm khá đảm. Lúc tới tuổi lấy chồng, con gái được phụ huynh gả cho một chàng trai học trò họ Sùng thương hiệu là Thiện Sĩ. Tương tự như nhà vợ, bên nhà ông chồng cũng chẳng khá đưa gì. Thấy ông chồng chăm học, không chơi bời, Thị Kính không mong gì hơn; phụ nữ càng ra sức tần tảo cho ông xã dốc lòng nấu sử sôi kinh.
Một đêm, ở kề bên án thư, Thiện Sĩ ngồi phát âm sách, Thị Kính cũng ngồi may một bên, hai bạn chung nhau một ngọn đèn dầu. Ck học mãi thấy mệt mỏi mỏi, bèn ngả sườn lưng xuống giường, kê đầu lên đầu gối vợ truyện trò một chốc rồi thiu thiu ngủ. Thị Kính nắm giữ tĩnh mịch cho ck yên giấc. đàn bà có thì giờ ngắm nghía kỹ khuôn khía cạnh tuấn tú của chồng. đột nhiên nàng phân biệt ở cằm chồng có một cây râu mọc ngược.
- "Ồ sao lại có râu xấu xí chũm này. Người ta bảo râu mọc ngược là tướng bạc đãi ác. Ta nên lén nhổ đi đến chàng bắt đầu được!" suy nghĩ vậy, sẵn nhỏ dao nhíp vào thúng khảo đựng đồ vật may, Thị Kính liền vậy lấy mở ra định nhổ sợi râu, không ngờ lưỡi dao sáng loáng vừa mang lại gần thì Thiện Sĩ cũng vừa tự dưng tỉnh; trông thấy vợ tay thế dao chĩa vào mặt trong lúc mình bất chợt ngủ quên, Thiện Sĩ nghĩ ngay cho chuyện khuất tất liền vùng lên nắm mang cổ tay với la lên:
- bị tiêu diệt thật! nữ định cầm cố dao giết mổ ta lúc vẫn ngủ ư?
Thị Kính đáp:
- không hẳn đâu. Thấy chàng gồm sợi râu mọc ngược thiếp định trọng điểm nhổ nó đi kẻo trông không đẹp lắm!
Nhưng trong cơn ngờ vực và hoảng hốt, ông chồng nhất định không chịu tin như vậy.
- Thôi thôi! Đừng khéo chống chế. Làm thế nào lại gồm chuyện nhổ râu khi ta vẫn ngủ. ước ao nhổ thì hóng ta thức giấc dậy, hoặc buổi ngày ban mặt tất cả hơn không?
Giữa dịp ấy, người chị em Thiện Sĩ nằm ở buồng kề bên nghe tiếng ôm đồm nhau cũng đẩy cửa bước vào. Vừa nghe đàn ông kể lại câu chuyện, mẹ đã mồm loa mép giải:
- Trời ôi! bé này mạnh mẽ thực! Dám sẽ tay làm những việc tày trời. May mà con ta thức giấc dậy kịp, không thì còn gì là tính mạng.
Thị Kính nước mắt giàn giụa cố gắng phân trần:
- bà bầu nghĩ xem, con tất cả thù vơ oán chạ gì mà yêu cầu làm như vậy. Chẳng qua con mong muốn làm cho ông chồng đẹp mặt...
- ví dụ mày định trung ương giết chồng, bị bắt hai năm rõ mười hơn nữa chối leo lẻo.
Người chị em Thiện Sĩ vốn chẳng ưa gì con gái dâu buộc phải một mực đổ riệt. Thị Kính thấy thanh minh mãi không ăn thua, buộc phải ngồi sụp xuống cúi đầu nức nở. Câu chuyện từ bé bỏng xé ra to. Cuối cùng gia đình chúng ta Sùng không muốn con cháu bao gồm nòi ác nghiệt, nên Thị Kính bị xua đuổi về nhà bố mẹ đẻ.
Buồn chán cho số phận éo le, một hôm cô gái cải trang thành một nam giới trai, nhân đêm tối bỏ nhà, khăn gói ra đi. Nữ giới đi, đi mãi, nuốm tìm đồn trú một nơi cho thật xa quê nhà để xóa sổ những ký ức nhức xót. Cuối cùng đến một thức giấc khác, ở chỗ này có miếu Vân, nàng tìm tới xin gọt đầu quy y. Sư cụ băn khoăn là gái bèn nhận đến làm tiểu, để hiệu là Kính Tâm. Sự đời sẽ tắt lửa lòng, từ đấy nàng yên tâm các bạn cùng tởm kệ.
Nhưng tu hành ở miếu Vân không được bao lâu thì một việc mới lại xảy cho với nàng. Tuy ăn diện nâu sồng tuy vậy vẻ mặt của chú tiểu bắt đầu đã tạo nên nhiều trái tim của các chị em làng thổn thức. Trong làng tất cả Thị Mầu, con gái của một phú ông, mọi ngày đi lễ miếu thấy tè Kính trung ương thì đem lòng yêu trộm lốt thầm. Hai ba phen bị khước từ, Thị Mầu càng say mê, càng rứa tìm bí quyết quyến rũ. Sau đó, mặc dù cá chẳng cắm câu, nữ giới vẫn không vấn đề gì quên được chú tiểu. Quen thuộc thói trăng hoa, Thị Mầu bèn tư thông với 1 người nô lệ trai vào nhà. Qua nhiều phen đi lại, không ngờ bụng ngày 1 lớn. Bị thôn phạt vạ, cô gái nghĩ rằng nếu thú thiệt thì chẳng tốt ho gì, bèn đổ riệt cho tiểu Kính Tâm. Vì thế tiểu Kính Tâm cũng trở thành làng đòi mang lại khảo tra. Dẫu vậy dù bị tấn công tơi tả, thanh nữ vẫn không dám nhận liều cũng như không để lộ mình là gái. Sư cầm chùa Vân thấy đái bị đòn đau thì yêu đương tình, kêu xin với buôn bản nộp vạ, bảo lãnh cho tè được tha về. Tuy nhiên sợ miệng vắt mai mỉa ô danh chốn thiền môn, nên sư cũng bắt tiểu đề xuất chụm một cái lều ngụ cư ở phía quanh đó cổng chùa. Nàng cam chổ chính giữa nhận sự quấy rầy này, cắn răng không hề một lời van xin tuyệt than thở.
Thị Mầu tiếp nối sinh được một trai. Đã trót đổ vấy mang lại tiểu Kính Tâm, nên nữ lại đem người con bỏ liều sinh hoạt cổng tam quan. Kính chổ chính giữa lại thêm một phen bối rối. Dấn lấy đứa nhỏ xíu thì không không giống gì một hành động thú tội, mà không nhận thì làm ngơ sao đành trước một đứa bé xíu vô tội cụ kia. Nhưng các tràng khóc oa oa của đứa trẻ sơ sinh đã khiến nàng mất hết ngại ngần. Lập tức chị em bế đứa bé vào lều chăm sóc, cùng từ đó ngày ngày một các bước mới choán hết thì giờ và vai trung phong trí của nàng: phái nữ phải bế nó đi xin sữa sinh sống đầu buôn bản cuối xóm. Mặc mang lại dân xã kẻ cười người chê mang lại rát cả mặt, nữ vẫn âm thầm chịu đựng, tuyệt không có lấy một lời oán thán. Cứ như vậy sau sáu năm, nữ giới trông nom con fan như con đẻ. Trong lúc đứa bé nhỏ ngày một sởn sơ khôn lớn, thì sức của con gái trái lại ngày 1 mỏi mòn kiệt quệ. Một hôm, biết mình chẳng thể sống được nữa, tè Kính trọng điểm bèn viết một phong thư còn lại cho cha mẹ đẻ, trong những số đó nàng thuật lại tình đầu nỗi mình nhẫn nhục bấy chầy. Lại dặn dò đứa nhỏ bé sau lúc mình bị tiêu diệt thì trao thư lại cho sư thế trên chùa. Khi khâm liệm, mọi bạn mới xuất xắc tiểu Kính chổ chính giữa là bọn bà, với ai nấy đều phân biệt rằng sự chịu đựng của cô gái từ bấy tới thời điểm này quả là thuộc cực. Để tỏ lòng ăn năn hận, sư cố gắng chùa Vân bên cho lập một bầy chay ước cho người vợ được cực kỳ sinh tịnh độ. Dân xã còn bắt Thị Mầu phải kê tang và bắt buộc phải trả mọi túi tiền ma chay. Hôm cử hành lũ chay, thì bên trên trời, thân một đám mây năm sắc, tiên phật Thiên Tôn hiện ra phán truyền đến Kính tâm thành Phật quan Âm.
Ngày nay, nhằm chỉ mọt oan to lớn lớn, người ta thường bảo "oan Thị Kính", là từ truyện này cơ mà ra<1>.
KHẢO DỊ
Trong truyện quan tiền âm Thị Kính theo diệu nói hạnh ở trong phòng chùa thì sau khi Thị Kính thành Phật, ông bà chúng ta Mãng và đứa bé nhỏ cũng được lên tòa sen, còn Thiện Sĩ thì biến thành chim vẹt hầu ở mặt cạnh.
"... Truyền đến nào tiểu Kính Tâm,
Phi thăng làm Phật quan liêu âm tức thì.
Lại thương cho đứa tiểu nhi,
Lên tay cho đứng liền khi bấy giờ.
Kìa như Thiện Sĩ lờ đờ,
Cho có tác dụng chim vẹt đứng nhờ một bên.
Độ cho hai khóm thung huyên,
Ra tay cố kỉnh quyết bước đi trên tòa,
Siêu thăng bay cả một nhà,
Từ phía trên phúc đẳng hà sa vô cùng.
Người Nghệ-an gồm hai truyện có tình tiết sát với truyện quan tiền Âm Thị Kính:
1. Sự tích cây chay: tất cả cô phụ nữ mới về công ty chồng. Một hôm chồng nằm ngủ, cô bé thấy làm việc cằm ông chồng có cây râu mọc ngược, bèn chũm dao toan cắt. ông chồng chợt tỉnh giấc dậy thấy dao kề cổ, bèn kêu lên. Phụ huynh chồng chạy cho nói: - "Tưởng là dâu nạm nào, nào ngờ bạc ác, toan thịt chồng". Cô gái kêu trời nhưng mà khóc, khóc mãi, sau chết đứng biến thành cây chay. Chay dùng kèm trầu cũng hóa đỏ là do tấm lòng son của cô bé nên mới như thế<2>.
2. Đứa nhỏ của thần: thị trấn Thanh-chương tất cả một người bọn bà góa tên là Huỳnh Thị Phước, 40 tuổi, xin vào chùa đi tu. Một tối nọ nằm mộng mị thấy tất cả một bạn mặt đỏ như son, khoác áo xanh. Tỉnh dậy, bạn dàn bà đề cập lại cùng với hòa thượng trụ trì chùa. Hòa thượng bảo: - "Có lẽ Thần Phật cho thiếu phụ đứa con, vậy nữ nên ra khỏi chùa để sinh chồi nảy lộc, kẻo làng xóm nghi". Tiếp nối người bọn bà sinh được một đứa con trai. Hương thơm chức thôn bèn lên án hòa thượng, buộc hòa thượng yêu cầu nuôi đứa bé. Lên mười tuổi, đứa nhỏ nhắn học giỏi, nhưng chưa chắc chắn đặt thương hiệu nó là gì. Một đêm nọ, thần báo mộng: - "Trên ngọn cây kia bao gồm khắc tên của nó. Vậy bảo trẻ nhỏ trèo lên search xem". Sáng dậy, tín đồ ta search dược tía chữ Lương Quy chính khắc trên ngọn cây. Bèn sử dụng đặt tên đến đứa bé. Sau này đứa bé đi thi đỗ cao làm cho quan to. Lúc vị hòa thượng ở miếu chết, người làng lên khâm liệm mới biết ông vốn là ái nam ái nữ<3>.
Riêng vày sự tích quan lại Âm cũng có rất nhiều dị bản. Việt-nam còn tồn tại Phật thoại Bà chúa cha hay là quan âm Nam-hải tương đối phổ biến ở miền Bắc:
Xưa tất cả Diệu Thiện, một nàng công chúa xinh đẹp con gái Diệu Trang Vương, phụ nữ có hai người chị: Diệu Thanh cùng Diệu Âm, cả ba kiếp trước hầu hết là đàn ông họ Thi, một gia đình nhân đức. Nhì chị hầu hết lấy chồng, còn Diệu Thiện thì ngược lại chỉ ý muốn tu hành. Vua phụ thân tức giận truyền giam cầm, và mặc dù hoàng hậu với hai chị không còn lời khuyên răn dỗ, nữ cũng không thay đổi chí. Diệu Trang vương lập kế vờ vịt bằng lòng cho thanh nữ đi tu trên một ngôi miếu lớn, tuy vậy lại bí mật ra lệnh đến hòa thượng bắt công chúa đề xuất sớm khuya có tác dụng lụng cực nhọc làm cho thoái chí. Nhưng cô gái vẫn chịu đựng được; việc giao ngày dần nhiều, bằng vấn đề của hàng chục người; nữ giới vẫn làm xong (có chim tới nhặt rau, rồng rước nước hộ...). Ko thấy công chúa nản chí trở về, vua nghi hòa thượng không tuân lệnh mình, bèn sai fan đốt chùa. Diệu Thiện tự trách mình là lý do chính của tai nạn đáng tiếc bèn gặm ngón tay ước nguyện, tập tức tất cả rồng xuống xịt nước dập tắt ngọn lửa. Vua lại chỉ định đem công chúa ra xử trảm, nhưng gươm bị gãy khi va vào cổ. Đột nhiên bao gồm một mãnh hổ lao vào tha thanh nữ đi trong những khi trời đất tối sầm, sấm ran chớp giật. Hôm nay hồn con gái được Thập điện Diêm vương mời xuống thăm. Trông thấy toàn bộ những cảnh trừng phạt, nàng liền niệm Phật làm cho Diêm vương sai bảo ân xá toàn bộ tội nhân.
Khi Diệu Thiện trở về trần thế thì Phật sẽ hóa có tác dụng một cánh mày râu trai tuấn tú nhằm thử thách. Thấy thiếu phụ quả vững lòng tu, Phật bèn chỉ đến "rằng gồm một miếu tại Hương- tích san (san); gần bể Nam-việt thanh nhàn; sang tu vùng ấy đang toan viên thành". Sau không ít năm tu luyện, chị em trở thành Phật bà quan lại Âm "Một thân hóa được ra nghìn muôn thân" (vì vậy ngày nay người ta mô tả thành Phật nghìn tay ngàn mắt). Theo hầu gồm hai đệ tử: 1) Thiện Tài, một em trai mồ côi; 2) Long Nữ, phụ nữ Long vương, hầu như được cứu vớt và trải qua không ít thử thách.
Về sau vua Diệu Trang Vương bị bệnh nan y, yết bảng vẫn trao ngôi báu cho ai chữa trị lành. Nhưng mọi thứ thuốc phần nhiều không công hiệu. Nghe tin này, Diệu Thiện biến thành một thày thuốc mang đến giật bảng và cho thấy bệnh ấy chỉ gồm tay với mắt của một tiên con gái tu tại núi Hương-tích new khỏi. Vua bèn cho người sang nước Đại-việt ước xin được một tay một mắt. Căn bệnh quả lành, tuy thế chỉ lành đạt được nửa thân. Lương y lại giục xin nốt một tay một mắt còn sót lại của tiên nữ. Khi bệnh lành hẳn vua định truyền ngôi cho bác sĩ như đã hứa, nhưng lại thầy đã vứt di mất. Vua và hiền thê quyết tìm con đường sang Hương-tích nhằm tạ ơn tiên nữ. Đoàn ngự giá bán đang trên đường sang Nam, thì ở kinh thành Hưng-lâm bỗng xẩy ra cuộc biến, ngai vàng suýt vào tay kẻ phản nghịch nếu không tồn tại Diệu Thiện không đúng hai môn sinh đi cứu. Trong cuộc này, hai người chị Diệu Thanh với Diệu Âm bị tóm gọn giam nghỉ ngơi ngục, và khi được cứu vãn thoát, hai bạn đuổi theo đoàn ngự giá. Sau từng nào ngày gian khổ, cả đoàn cũng đến được Hương-tích. Khi nhận ra đàn bà với nhì mắt bị móc, nhì tay bị chặt, máu còn chưa khô, hậu phi ngã ra bất tỉnh. Diệu Thiện cho thấy nếu cha mẹ nguyện vứt ác làm cho thiện thì mình đã lành lặn như xua. Vấn đề quả như lời khi vua và hậu phi phát thệ. Anh chị ở lại đây tu hành. Diệu Thanh cũng biến hóa Văn Thù người thương tát với Diệu Âm biến đổi Phổ Hiền tình nhân tát<4>.
Truyện vừa đề cập chịu ảnh hưởng từ Phật thoại Nam-hải Quan cố kỉnh Âm toàn truyện của Trung-quốc. Giữa hai truyện, tên nhân vật không tồn tại gì gắng đổi.
Nước Hưng-lâm tại chỗ này được xác định không nên là khu đất Trung-quốc mà là 1 nước phía Tây gần cạnh Thiên-trúc, phía Đông ngay cạnh Tam-phật-tề, phía Bắc là Xiêm-la, phía phái mạnh là Thiên-chân. Ngôn từ hai truyện cơ bạn dạng là một, chỉ có khác một vài đưa ra tiết.
Hai vợ ông chồng vua Diệu Trang muộn con, cúng cầu mãi mới sinh được tía nàng công chúa, ý định nhường ngôi cho 1 trong những ba nam giới rể. Mà lại công chúa ba là Diệu Thiện chỉ mong tu hành với cuộc sống thường ngày độc thân. Hiệu quả là nàng phải chịu đựng đựng sự trừng phạt từ thấp đến cao: bị lột áo quần, đánh roi cùng giam đói. Cũng có thể có việc được đi tu với những công việc lao cồn nặng nhọc, câu hỏi ngôi miếu bị đốt và vấn đề đập tắt vụ cháy bằng một trận mưa huyền bí do công chúa cắm dòng trâm vào họng cùng nhổ máu thăng thiên cầu nguyện Linh Sơn thay vương. Cũng có việc xử trảm sau 1 thời kỳ không còn dụ dỗ mang đến dọa nạt nhưng mà không ăn uống thua. Theo lệnh của Ngọc Hoàng, công chúa được bảo đảm an toàn đến nỗi đao che bất lực, cuối cùng chỉ từ dùng nhị tay bóp cổ. Mà lại thần Thành hoàng vẫn kịp thời hóa hổ, giải tán đám đông và chuyển xác nữ giới lên núi. Cũng lại sở hữu việc hồn công chúa dược sứ đưa Diêm-la mời xuống để chứng kiến cực hình của con tín đồ tội lỗi. Ở đây, đông đảo lời cầu nguyện của thiếu phụ đã làm cho họ được giải hòa trở về dương thế, cho nỗi cả âm phủ bỗng hóa thành thiên con đường và vua Diêm-la đề xuất cấp tốc mang đến đưa chị em về bởi nạn thiếu dân. Phật Như Lai sẽ đón nàng đưa tới không yêu cầu chùa Hương-tích sinh hoạt Đại-việt cơ mà là chùa hòn đảo Phổ-đà sau thời điểm vượt qua ba năm hiểm trở. Sau chín năm tu hành, công chúa đắc đạo với cũng thu được hai môn đệ Thiện Tài và Long Nữ sau nhiều cuộc demo thách.
Trời phân phát vua Diệu Trang về tội đốt miếu và giết con gái, bắt chịu đựng một bệnh nan y: thịt da mọc đầy mụn lở với bấy nát. Cũng có thể có việc công chúa biến thành một thầy tu già giới thiệu nói là chỉ có tay và mắt của người thân trong gia đình thì mới hoàn toàn có thể lành. Vua sai đại thần đi tìm. Trong lúc đó hai cánh mày râu rể của vua vày tham vọng được thiết kế vua sớm phải định tâm giết thầy tu với đầu độc vua. Biết được ý thiết bị của chúng, công chúa đã có tác dụng đổ bát thuốc độc và có tác dụng bại liệt kẻ ám sát. Tác dụng là hai chàng rể từ tử và hai fan chị của công chúa hối hận hận đi tu. Rồi cũng đều có hai lần xin tay và mắt, cùng cuộc hành trình dài của vua và cung phi đến đảo Phổ-đà nhằm cảm ơn con gái. Nhìn thấy con không tay không mắt ngồi bên trên tòa sen, vua nguyện cầu cho bé được "toàn thể toàn nhãn" và ráng là công chúa lại toàn diện như xưa. Vua và phi tần cũng sinh hoạt lại đây tu hành<5>.
Đại khái cả nhị truyện nói chung là một mớ hỗn tạp phần lớn mẩu phật thoại, tiên thoại ghép với nhau thành truyện. Tượng quan tiền Âm của Trung-quốc thường là một người thanh nữ tay núm bình cam lộ, sát đấy có một bé chim mỏ cắm một chuỗi ngọc, vệt hiệu của việc tôn quý. Hoặc bao gồm khi quan Âm (đứng hoặc ngồi) tay nuốm quyển kinh, dưới chân một mặt là Long thanh nữ tay nỗ lực hòn ngọc, và một mặt là Thiện Tài nhị tay lẹo lại hướng lên chủ mình như đang cầu nguyện.
Nguyễn Thị Bích Châu
Ngày xưa, có đàn bà Nguyễn Thị Bích Châu là vk vua Duệ Tông nhà Trần. Thiếu nữ có sắc xinh đẹp, không chỉ có thế lại văn tốt chữ tốt, vào cung đình đơn vị vua rất khó có phi tần làm sao sánh kịp. Vì chưng vậy khi được tuyển vào cung hầu hạ, Bích Châu nhanh chóng được vua yêu, chỉ không nhiều lâu sau được nói lên bậc quý phi, thường góp vua vào việc sách vở và giấy tờ nghiên bút.
Bấy giờ vua Duệ Tông đam mê mê nghịch bời, chẳng tài năng trị nước. Đã vậy, vua hay tự kiêu, lại cả tin bọn nịnh thần. Thấy cơ nghiệp nhà Trần ngày 1 suy vi, Bích Châu thường xuyên tỏ ra lo lắng. Nàng bèn kéo lên vua một bài xích "Kê minh thập sách", trong đó trình diễn mười việc chính sự cần sửa đổi. Nhưng mà Duệ Tông còn mải rượu chè nào có chú ý đến. Rứa mà vua còn nghe lời bàn của một viên quan, sẵn sàng đội ngũ để tự bản thân "thân chinh". Thấy vậy, thiếu phụ thở dài: - "Chết thật! nỗ lực này thì cho tới nguy mất. Bên vua là bạn hiếu chiến thắng chẳng chịu tự lượng sức mình". Bích Châu lại viết một bài bác biểu lời lẽ tha thiết, khuyên ck nên suy nghĩ lại. Nhưng bài xích biểu của thiếu nữ cuối cùng cũng bị xếp vào một xó. Thấy chồng quyết chổ chính giữa kéo quân đi, Bích Châu rất bi lụy nhưng rồi thanh nữ cũng xin phép ck cho mình đi theo. Duệ Tông ưng cho. Nàng là 1 trong những trong mấy chục thê thiếp cung nữ đi theo ngự giá; chúng ta ngồi trong một cái mành riêng, luôn luôn luôn đi cạnh long thuyền bên vua.
Bấy tiếng trời yên đại dương lặng. Đoàn quân tất cả năm trăm loại mành lớn khởi đầu từ Thăng-long, dong buồm theo đường biển. Chỉ trong năm ngày, đoàn tấm che rợp cờ xí đang tiến vào một trong những cửa hải dương lớn, xẹp vào đậu tại bãi Bạch-tân. Vua chỉ thị cho đấu sĩ lên bộ nghỉ ngơi ít ngày. Tuy nhiên buổi chiều, sau thời điểm ghé bến được một chốc thì trời thốt nhiên nổi một trận gió lốc dữ dội. Vua lo lắng, đến đòi một trong những bô lão địa phương cho tới hỏi. Một người lớn tuổi đáp:
- Tâu bệ hạ, mùa này vốn là mùa yên gió. Dân chài shop chúng tôi vốn thường ra khơi làm cho ăn. Trận gió lốc này cũng là triệu hội chứng lạ. Trước khía cạnh đây gồm một miếu thờ thần biển rất thiêng. Khách hàng đi ghe tấm che qua lại hay ghé mong cúng sẽ tiến hành yên ổn, nếu như không thì thần phạt làm cho buồm gãy lái xiêu. Hoặc mang đó là vì thần Biển tạo ra cũng không biết chừng.
Nghe nói, vua vội vàng sai quan liêu biện xôi lợn vàng hương mang đến đền mong cúng. Canh tía đêm ấy, vua ở mộng thấy một vị thần thân thể lớn lớn, râu tóc lòa xòa, mặt mũi dữ tợn, mang đến ngồi trước mặt, cất giọng oang oang như lệnh vỡ:
- Ta đây là Giao thần. Một dải biển lớn này một tay ta trấn trị. Hà hà? công ty vua cũng là bạn biết điều đấy! Nhưng muốn cầu yên mang lại mấy vạn nhân mạng mà lại chỉ gồm con lợn hồ nước rượu thì sao đủ. Ta nghe chuyến du ngoạn này nhà vua mang đi lắm thanh nữ tuyệt sắc nhưng mà ta thì lại chẳng có ai khuây khỏa. Vậy ta ước ao nhà vua thả xuống mang đến ta một giai nhân. Đối lại, ta để giúp đỡ cho cuộc hành quân thuận buồm xuôi gió. Nào, nhà vua có bằng lòng không?
Thấy Duệ Tông cúi đầu ko rỉ răng, vị thần cười cợt một phương pháp ghê rợn, rồi nói tiếp:
- Hừ, không cho ta cũng ko được đâu. Ta đã mượn vài lượn sóng chuyển đoàn mành nhà vua xuống thăm thủy phủ. Bấy giờ dù có hối cũng không kịp!
Nói đoạn xô ghế đứng lên rồi đổi mới mất.
Duệ Tông lag mình tỉnh giấc dậy hết sức khiếp sợ, vội mang đến đòi những quan tướng và các phi tần mang đến chỗ ngự tẩm báo mang đến họ cái tin không xuất xắc này. Ai nấy nín lặng quan sát nhau, mặt cắt không được giọt máu. Vào khi các quan tướng chưa chắc chắn ứng đối cố kỉnh nào, thì Bích Châu từ sau trướng cách ra, nói:
- việc linh ứng của thần nhân do vậy là đã rõ ràng, chẳng còn nghi ngại gì nữa. Tiện thể thiếp tình nguyện liều tấm thân bèo bọt này để chu toàn đến đoàn ngự giá và quan quân.
Thấy con gái quyết liều mình, Duệ Tông khôn cùng thương, bèn nói:
- Lành dữ tất cả số, họa phúc vị trời. Ta há bởi mộng mị vô thường xuyên để chịu đựng thiệt 1 mình nàng sao. Ko dược. Kẻ tê muốn làm những gì thì làm, ta quyết ko sợ!
Bích Châu lại tiếp:
- Sự thể đến nơi rồi, nặng nề mà chống lại. Xin đại vương lấy tính mạng của con người ba quân có tác dụng trọng, coi ân ái làm nhẹ. Chỉ tiêu một người cứu được muôn người, con đường ấy dễ dàng đi hơn cả.
Nhưng Duệ Tông vẫn chưa chịu nghe. Bấy tiếng cơn gió vẫn còn đấy thổi mạnh, các thuyền tấm che thả neo bị sóng chao hòn đảo dữ dội. Một vị tướng tá hầu gần rỉ vào tai vua, xin vua nghe theo lời quý phi làm cho yên việc lớn. Tiếp đến Bích Châu lạy vua rồi bước lên một dòng thuyền câu. Trong vừa đủ sáng mờ của buổi bình minh, dòng thuyền lướt ra đại dương cả như một dòng lá trôi. Bỗng nhiên chốc một lần sóng dơ lên ngập trời. Lúc sóng hạ xuống thì thuyền đã biến đổi mất, phần đa người chỉ với nghe mấy giờ văng vẳng:
- Đa tạ "quan gia"<6>... Từ nay vĩnh quyết...
Một lát sau, trời vừa sáng rõ thì sóng lại yên, gió lại lặng. Giao thần đang y cầu rút lui khiến cho đoàn quân liên tiếp cuộc hành trình.
Xem thêm: Ngữ Văn 11 Bài Văn Tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc Ngắn Nhất, Soạn Bài Văn Tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc
* * *
Gần một trăm năm sau.
Ngày ấy, ở kho bãi Bạch-tân lại tưng bừng đón hàng chục ngàn chiếc mành lớn chở đoàn quân thân chinh vì vua Lê Thánh Tông có tác dụng tổng chỉ huy. Tương tự như lần trước, đoàn mành cờ xí rợp trời lại lép vào bến gặm neo. Binh sĩ được lệnh lên bộ lấy nước kiếm củi cùng nghỉ ngơi hai ngày.
Đêm hôm ấy đơn vị vua ở ngủ, nằm mộng thấy mình đã ngồi bên trên long thuyền ngắm cảnh, đột từ ngoài khơi có một người bọn bà đi xung quanh nước đàng hoàng tiến vào, rồi dừng lại trước long thuyền vái chào.
Vua phán hỏi:
- thiếu phụ là ai? Đến phía trên có việc gì?
Người lũ bà đáp:
- Thiếp là Nguyễn Thị Bích Châu, bà xã vua Duệ Tông công ty Trần, mang đến nhờ thánh thượng ra tay cứu vãn vớt.
- Đầu đuôi nuốm nào hãy nói rõ đến ta biết?
- Trước đây ông xã thiếp kéo một đoàn quân thân hành cũng dừng lại ở cửa biển cả này. Giao thần trấn trị sinh sống cõi hải dương này buộc ông chồng thiếp yêu cầu cho y một người vợ mới chịu đựng để yên. Để cứu vãn toàn quân, thiếp tình nguyện cho Giao thần bắt. Nhưng từ thời điểm ngày xuống thủy phủ, mới biết y là 1 trong những hung thần chuyên thao tác làm việc đồi bại vào vùng. Thiếp bắt buộc sống mãi với thương hiệu dâm ác. Ngày nay suôn sẻ được biết thánh thượng đi qua vùng này, bởi vậy cho đây xin hoàng thượng hãy góp thiếp trừ khử tên hung thần, đưa về sự lặng ổn cho một cõi.
Vua cấp hỏi:
- Trẫm yêu cầu làm nuốm nào thì trừ khử được nó?
- Xin đại vương hãy viết một bức thư mang lại Quảng Lợi vương là vua của các vua trên biển khơi Đông này, gạch tội ác của Giao thần so với thiếp rồi sử dụng súng thần công phun ra tận ko kể khơi. Hễ bài toán đến tai Quảng Lợi Vương thì cho tới lượt thiếp, thiếp sẽ tự mình tố giác tội ác tày trời của nó. Nghe kết thúc câu chuyện, nhà vua gật đầu. Chớp nhoáng bóng người bầy bà đổi mới mất.
Ngày hôm sau, vua sai tập phù hợp thủy quân cơ nào đội nấy chỉnh tề sản phẩm ngũ. Đoạn trên long thuyền, vua ra lệnh cho nhóm thần cơ quăng quật bức thư tất cả đóng vệt ngự bào vào nòng, phun ra khơi đến Quảng Lợi Vương. Chỉ một lát sau, tín đồ ta thấy trên một vùng biển lớn cả sóng gió mịt mù, một con giao long vẫn vùng vẫy chạy trốn, có hàng chục ngàn con khác đuổi theo. Cho đến nửa chiều, sóng lặng gió lặng. Tự nhiên có xác của một người lũ bà nổi lên mặt nước, trôi vào trước long thuyền. Mọi người nhìn lại, thấy dung mạo thiếu phụ còn tươi như sống.
- Đúng là tín đồ phi của đức vua triều trước đã liều tấm thân để cứu bố quân cơ mà sử sách bao gồm ghi chép.
Vua nói vậy rồi truyền táng nàng theo lễ vương vãi phi tại bến Bạch-tân. Vua lại chỉ định cho mấy chục thần cơ chĩa vào miếu thờ Giao thần nhả đạn. Chỉ vào phút chốc, một tòa đền biến hóa đá rã ngói vụn. Sau ngày khải trả trở về, vua truyền đến dân địa phương dựng đền rồng thờ Bích Châu tại cửa biển lớn này cùng phong cho phụ nữ làm Chế chiến hạ phu nhân.<7>
KHẢO DỊ
Một dị bạn dạng khác của truyện Nguyễn Thị Bích Châu là truyện Công chúa Mai Châu, ngôn từ như sau:
Công chúa Mai Châu là phụ nữ vua Lê Thánh Tông xinh đẹp lung linh trần, to lên thích hợp học võ nghệ cùng binh thư thiết bị trận. Năm ấy tất cả giặc Ngô chén Ngạo liên minh với quân Chiêm tạo chiến ngơi nghỉ biên giới, quân nhà vua buộc phải đi đánh, hay bị chiến bại thiệt. Thấy vậy, công chúa tuy còn bé dại tuổi cũng xin vua cha cho mình cụ quân cứu giúp nước. Vua giao mang đến năm vạn quân cùng với mươi loại tàu. Đến núi An-ngang (Quảng-bình) thì trời tự dưng nổi cơn sóng gió. Một vị thần nổi lên mặt nước từ xưng là Giang thần đòi bắt nữ giới làm vợ nếu không sẽ dấn chìm mười mẫu tàu xuống thủy phủ. Công chúa thấy rất cần được hy sinh thân bản thân để cứu lấy năm vạn quân, bèn gọi các tướng nhắc rõ phần lớn việc, và nói: - "Ta đành buộc phải liều bản thân để kiêm toàn cho cha quân. Nhưng các tướng hãy về triều báo với phụ thân ta để thân phụ ta vào báo thù". - Nói xong, nai nịt gọn nhẹ rồi rứa gươm nhảy xuống biển.
Được tin báo, đơn vị vua bực tức kéo quân vào, trước nhất sai lấy cái minh kính chiếu tìm vị trí ở của Giang thần rồi bắn xuống dữ dội. Cấp thiết cự nổi, Giang thần đành đề xuất trả công chúa. Xác công chúa bèn nổi lên sống vũng Ao-bạch. Vua sai dựng thường thờ ở bờ ao rồi mang đến đem xác về ghê mai táng. Về sau công chúa hiển ứng, được phong tôn thần<8>.
Thần tích thôn kẻ Sặt (Hưng-yên) cũng có hình ảnh tương từ bỏ với các truyện trên:
Một quan tiền tướng trước khi đánh giặc có hứa với cùng một vị thần rằng mình đã hiến một cô bé đẹp nếu thần giúp cho mình đạt được thắng lợi. Trận ấy quả chiến thắng. Sau thời điểm khải hoàn, quan tướng đi qua đền thần chẳng chú ý lời hứa; thuyền quân tự nhiên và thoải mái không phát triển dược. Quan liêu tướng nhớ lại, đành buộc phải ném một cô bé xuống nước. Dân vùng kẻ Sặt thờ nữ giới làm thần, cùng làng được thần hiển hiện nay nhiều vấn đề linh ứng. Nhưng cho đến khi dân kẻ Sặt gửi sang Thiên chúa giáo thì họ phá đền cùng thôi cúng<9>.
Thần tích đền Quả trực thuộc Anh-sơn (Nghệ-an):
Khi quân Lê Lợi tiến vào Nghệ-an, mang lại vùng Bạch-ngọc, qua đền thần trái thì thuyền không tiến được nữa. Thần phụ đồng cho biết nếu vua hiến một người vợ thì thuyền đã lại đi được cùng thần sẽ giúp đỡ cho chiến thắng. Vua hỏi các bà vợ. Một người trong những số ấy là Phạm Thị Ngọc Trần sẽ sinh cùng với vua được một con trai tình nguyện làm cho vật hy sinh<10>.
Người Nhật cũng có thể có truyện bạn vợ hy sinh cho thần biển khơi cứu ông xã cũng tương tự truyện của ta:
Dưới triều vua Kei-kô có một cuộc nổi dậy của một bộ lạc nghỉ ngơi những hòn đảo phía Đông. Vua sai một hoàng tử tên là Ya-ma-tô cố kỉnh quân đi đánh.
Trước khi xuất quân, hoàng tử mang đến đền một nữ thần nhằm cầu. Sau đó, đại quân dong buồm ra khơi. Đến vịnh Yê-đô, ngạc nhiên thần biển khơi làm một trận bão lớn lăm le nhận chìm đoàn tàu xuất chinh. Thần mách: đa số thứ sẽ toàn vẹn nếu công ty tướng vui lòng nhường mang lại thần vật gì quý tuyệt nhất của mình. Mọi người đều biết chiếc quý tuyệt nhất trong đời tướng soái là Ta-chi-ba-na, người vợ yêu. Trong những lúc nguy cấp, bà Ta-chi-ba-na xin hoàng tử cho mình quyết tử để cứu toàn quân.
Sau khi người lũ bà gieo mình xuống nước, bão trái tạnh. Lúc tàu cập bến, hoàng tử nhảy đầm lên bờ bị trượt chân ngã, tay chụp nhầm một chiếc lược gỗ giữ mùi nặng thơm phảng phất, bắt đầu biết là lược của người bà xã cũ. Trong tương lai hoàng tử vong thắng, đi gớm lược các miền. Trèo lên hòn núi nhìn về hướng Đông nam, ông ta sực nhớ đến người vk yêu bèn kêu lên "át-su-ma" (vợ tôi). Tự đó cái brand name át-su ma được dùng làm chỉ nhiều quần đảo ở Nhật-bản. Một ngôi đền rồng được dựng lên ngay chỗ hoàng tử vấp ngã để lưu niệm bà Ta-chi-ba-na, trong những số đó còn đặt cái lược đượm mùi hương thơm<11>.
Người Triều-tiên có truyện Sim-chen không giống những truyện trên, nhưng lại có đề tài một cô nàng tình nguyện khiêu vũ xuống biển khơi để cứu vãn người phụ vương khỏi mù:
Vào 1 thời rất xưa, ngơi nghỉ nước San Na-ra có một ông già mù nghèo sinh được một cô nàng xinh đẹp. Một hôm một bên sư hỏi ông: - "Nếu Phật khiến cho sáng mắt thì ông cúng phần đông gì?" - "Ba trăm túi thóc", ông đáp liều - "Lấy đâu ra?" - "Tôi không lừa Phật". - "Được, cứ mang về chùa, mắt vẫn sáng". Ông già về nhà nghĩ mãi nhưng không tồn tại cách gì để triển khai lời hứa nên ảm đạm rầu, quên nạp năng lượng quên ngủ. Thấy vậy, cô bé hỏi ông. Ông ko trả lời, tuy thế do phụ nữ cứ căn vặn mãi, sau cuối ông cũng cho biết sự thật.
Ít thọ sau, gồm một lũ lái buôn mang đến vùng ấy tìm cài một cô gái nhà nghèo để tham gia bị dưng thần Biển mỗi một khi thần nổi giận trong những lúc vượt vời. Cô gái tự buôn bán mình lấy cha trăm túi thóc mà không cho bố biết. Mặc dầu vậy, ba cô cũng đoán ra; ông tìm kiếm đến lũ lái ngăn cản, nhưng việc đã rồi, vả phụ nữ ông tỏ ra hết sức kiên quyết, hi vọng để cha sáng mắt. Thuyền lũ lái chuyến ấy đi biển bao gồm sóng to, cô nàng che mặt dancing xuống nước cùng quả nhiên biển khơi lặng.
Xuống thủy phủ, cô nàng được nghỉ ngơi với vua Thủy. Khi đàn lái trở về, qua nơi cô gái hy sinh thì thấy nổi lên mặt nước một đóa hoả hồng tuyệt đẹp mắt - "Đó là cô gái hóa thành". Công ty vua nhức nặng, tín đồ ta bảo chỉ bao gồm hoa hồng giữa hải dương chữa là lành. Lũ lái tìm tới vua phân phối đóa hoa. Trong khi đó vua Thủy đưa thiếu nữ lên trần, đặt ở vườn hoa. Vua phát hiện bèn lấy phụ nữ làm vợ. Cô gái kể chuyện ngày xưa cho ck nghe. Vua sai đi kiếm ông già, và hai cha con nhận biết nhau<12>.
Trong thần thoại cổ xưa Hy-lạp (Grèce) tất cả truyện I-phi-jê-ni (Iphigénie) bao gồm đề tài quyết tử tương tự, mà lại nội dung tất cả khác:
A-ga-mem-nông sắp đến kéo đại quân vượt biển lớn đánh thành Tơ-roa phục thù cho vua anh là Mê-nê-lát bị cướp vợ. Mà lại thần Gió chơi khăm, tại chỗ này thần không có tác dụng bão tố như truyện của ta cùng của Nhật, mà lại làm cho không tồn tại một tý gió như thế nào để rất có thể dong buồm. Một vị tiên tri mang đến biết: ước ao cho đại quân vượt biển dễ ợt thì đề xuất hiến tế I-phi-jê-ni, nàng tiểu thư yêu, trước bàn thờ tổ tiên nữ thần Đi-an.
Vua ko nỡ, nhưng lại sau vì chưng lòng hiếu win trước toàn quân, buộc phải quyết tử tình phụ thân con. Về phần I-phi-jê-ni bị tía lừa tới nói là để gả cho một vị tướng, nhưng khi biết sự thật, cũng quả cảm nhận lấy loại chết. Nhưng mà lúc lưỡi dao sắp dâm vào cổ thanh nữ thì cô bé thần Đi-an vẫn đón phụ nữ di, nạm vào kia một nhỏ nai tơ<13>.
<1> Theo quan tiền Âm Thị Kính, bên in Mai Du Lân, Hà-nội, 1933; với Quan Âm chủ yếu văn tân truyện (nôm) bạn dạng in Phúc An (1919).
<2> Theo bản khai sách Hữu-lập, Vĩnh-lại cùng Nhiêu-hợp, tập II.
<3> Theo Jê-ni-bren (Génibrel), sách đã dẫn.
<4> Theo Trúc Lâm Tục Đăng. Nam hải quan Âm phiên bản hành quốc ngữ (nôm), bản in năm trường đoản cú Đức máy 3 (1850).
<5> Theo Đờ Grut (De Groot). Hầu hết lễ lạt thường niên cử hành làm việc Ê-mu-y (thuộc Phúc-kiến, Trung-quốc).
<6> Từ dùng để làm chỉ vua thời Trần
<7> Theo Đoàn Thị Điểm. Truyền kỳ tân phả, truyện "Hải khẩu linh từ".
<8> Theo Jê-ni-bren (Génibrel), sách đã dẫn; và Lê Hương. Truyện tích Việt-nam.
<9> Theo Bát-xê (Basset). Truyện cổ tích và thần thoại ở Viễn đông, tạp chí dân tộc học và truyền thống lâu đời dân gian, tập 1 (1920).
<10> Theo Thần tích làng Bạch-ngọc (Nghệ-an).
Xem thêm: Hoá Học 8 Bài 27: Điều Chế Oxi Phản Ứng Phân Hủy, Giải Bài Tập Hóa Học 8
<11> Theo Hô-vơ-lấc-cơ (Hovelaque). Các dân tộc phương Đông, quyển II: Nhật-bản, Pa-ri, 1921.